Giới thiệu 2 bài thơ của Nguyễn Bính.
Điểm Ngôi sao Blog: 6 (1 lượt) |
|
Giới thiệu 2 bài thơ của Nguyễn Bính. Số là hai ba ngày trước, tôi vô tình đọc được mấy bài thơ của nữ sĩ Ngân Giang: Trưng nữ vương, Xuân chiến địa, Hình ảnh vv…; bỗng dưng trong thâm tâm bắt đầu cháy lên niềm mến yêu những vần thơ mang hơi hướng của những gì đã xa cũ. Sắp tới, tôi sẽ sưu tầm và post lên diễn đàn những bài thơ hay được viết theo phong cách này, để mỗi khi ta ngán “thơ hôm nay” sẽ có ngay thứ để đổi món… Mở đầu loạt bài, tôi giới thiệu 2 bài thơ của cố thi sĩ Nguyễn Bính (1918-1966), mà người yêu thơ nào cũng đều biết rõ tài năng của ông…. Xóm Ngự Viên Lâu nay có một người du khách Buồn thu rơi nhẹ đôi tờ lá Có phải ngày xưa vườn Ngự Uyển Đức vua một sớm đầu xuân ấy Hương đưa bát ngát ngoài trăm dặm Đất rộng can chi mà đổi chác Có phải ngày xưa vườn Ngự Uyển Mười năm vay mượn vào kinh sử Đường hoa, má phấn tranh nhau ngó Lòng Trạng lâng lâng màu phú quý Trạng bắt sai rồi, lầu rũ sáo Khách du buồn nỗi buồn sông núi Khoa cử bỏ rồi, thôi hết Trạng! Nhà cửa xúm nhau thành một xóm Đổi tình thay nghĩa như cơm bữa Hôm nay có một người du khách Huế 9/1941 (Xóm Ngự Viên ở cạnh đường Gia Hội, Huế. Ngày xưa ở chốn này là vườn Thượng uyển). Một trời quan tái Chiều lại buồn rồi, em vẫn xa,Lá rừng thu đổ, nắng sông tà. Chênh vênh quán rượu mờ sương khói, Váng vất thôn sâu quạnh tiếng gà. Tôi đi mãi mãi vào sơn cước, Em vuốt tua rèm cửa vọng lâu. Lá úa kinh thành rơi ngập đất, Lòng vàng hỏi vẫn nhớ thương nhau ? Có những mâm cau phủ lụa điều, Đi vào trong gió lạnh hiu hiu. Những xe hoa cưới, sao mà đẹp! Cửa kính huy hoàng vạt áo thêu. Em có buồn chăng? Tôi vẫn xa, Chiều nay say nhắp chén quan hà Bao giờ cau được tươi màu lụa? Được đón em bằng xe kết hoa ? Thân em là liễu dạ em tơ, Mềm yếu bền chăng với đợi chờ ? Chua xót lòng tôi mơ ước mãi, Áo bào nguyệt bạch ngựa kim ô! Tôi lạnh đầu sông, giá ngọn nguồn, Nhớ nhà thì ít, nhớ em luôn. Chênh chênh bóng ngã sầu lau lách, Chiều ngát hương rừng lối nhạt son. Đã mấy năm rồi thương mến nhau, Em còn thơ dại biết chi đâu! Đến nay ba bảy mai đương độ, Ai đánh em bằng giá ngọc châu? Châu ngọc làm sao hái được nhiều, Tôi là thi sĩ của thương yêu, Lấy đâu xe cưới ngời hoa trắng ? Với những mâm cau phủ lụa điều ? Chiều nay .... thương nhớ nhất chiều nay, Thoáng bóng em trong cốc rượu đầy. Tôi uống cả em và uống cả Một trời quan tái, mấy cho say! Lạng Sơn, 1940 |
|
|
1 Góp ý:
11:11 PM | Chủ Nhật, ngày 11 tháng 11, 2007
(Xóm Ngự Viên ở cạnh đường Gia Hội, Huế.
Ngày xưa ở chốn này là vườn Thượng uyển).
BTDN thân mến!
Nhà NHH ở vùng Gia Hội, Huế nên biết về Xóm Ngự Viên. Theo " Chuyện tình và thơ tình xứ Huế" của Nguyễn Đắc Xuân, NXB Thuận Hóa năm 1998, thì đường Ngự Viên (nay là đường Nguyễn Du) được đặt từ hồi Pháp thuộc, không liên quan gì đến vườn Thượng Uyển cả. Nguyễn Bính đã hiểu nhầm.
» Để gởi góp ý mới, bạn cần đăng ký 1 tài khoản tại đây !
<< Trở về