Biết rằng điều viết ra chỉ là hiện tượng cá biệt, đúng ra không nên nói khi Ngày Nhà giáo Việt Nam sắp tới! Nhưng vẫn ngậm ngùi...
Ngậm ngùi trước hết là cho Mẹ! Ngày xưa, Mẹ làm ở Ủy ban Bảo vệ Bà Mẹ và Trẻ em tỉnh. Sau khi Mẹ về hưu, cơ quan này giải thể, sáp nhập vào Sở Giáo dục - Đào tạo. ấy năm trước, khi Mẹ khỏe mạnh, hàng năm Sở vẫn có món quà tặng nhân Ngày Nhà giáo! Sở dĩ như thế vì còn có người của cơ quan cũ làm Sở Giáo dục - Đào tạo nhớ đến Mẹ - người đã một tay gây dựng phong trào Nhà trẻ Mẫu giáo cho tỉnh. Nhưng đến nay, Mẹ về hưu đã 21 năm, lính UBBVBMTE qua Sở vẫn là lính, chắc may lắm thì họ mới nhớ Mẹ. Còn hai tháng rưỡi Mẹ mê man bất tỉnh, không hề có người nào ở Sở đến thăm. Cũng đành thôi, người đời mau quên mà!
Ngậm ngùi thứ hai của bản thân: đi học xa, quay về thăm Mẹ, không còn bụng dạ nào nghĩ đến Ngày Nhà giáo. Lên diễn đàn của trường, thấy thông tin văn nghệ chào mừng. Chạnh lòng! Mình đã xa môi trường thân yêu 2 năm, bây giờ không thể rảnh rỗi về tham gia cùng mọi người.
Ngậm ngùi thứ ba dành cho vợ: học sư phạm, yêu nghề giáo mà lại làm trái ngành. Bây giờ, Ngày Nhà giáo chắc cũng không thể đi thăm thầy cô giáo cũ, để ôn lại chút tình sư phạm, vì đang phải nằm viện. Năm nay trò cũ đi học hết, trò dạy trong thời gian nghỉ hè ở trường thì chưa đủ độ gắn bó, năm nay Ngày Nhà giáo chắc vắng hoa tươi! Vợ nằm viện không thể mua hoa về cắm!
Đành hy vọng một mùa 20.11 sau vui vẻ hơn!
|
7 Góp ý:
Chúc sức khoẻ và xin gởi bài thơ:
Lời Ru Của Thầy
Mỗi nghề có một lời ru
Dở hay thầy cũng chọn ru khúc này
Lời ru của gió màu mây
Con sông của mẹ đường cày của cha
Bắt đầu cái tuổi lên ba
Thầy ru điệp khúc quê nhà cho em
Yêu rồi cũng nhớ yêu thêm
Tình yêu chẳng có bậc thềm cuối đâu!
Thầy không ru đủ nghìn câu
Biết con chữ cũng đứng sau cuộc đời
Tuổi thơ em có một thời
Ước mơ thì rộng như trời, ngàn năm
Như ru ánh lửa trong hồn
Cái hoa trong lá, cái mầm trong cây
Thầy ru hết cả mê say
Mong cho trọn ước mơ đầy của em.
Mẹ ru em ngủ tròn đêm
Thầy ru khi mặt trời lên mỗi ngày
Trong em hạt chữ xếp dày
Đừng quên mẹ vẫn lo gầy hạt cơm
Từ trong vòm mát ngôi trường
Xin lời ru được dẫn đường em đi
(Con đường thầy ngỡ đôi khi
Tuổi thơ lăn một vòng bi tới rồi!)
Hẳn là thầy cũng già thôi
Hóa thân vào mỗi cuộc đời các em
Thì dù phấn trắng bảng đen
Hành trang ấy đủ thầy đem theo mình
(Đoàn Vị Thượng)
Nhan xet cua ban Khai Hoan that hay !
Du ko hoa, ko qua, ko tham hoi .Nhung trong long chung ta, toi tin ai cung co nhung tinh cam cua co thay !
» Để gởi góp ý mới, bạn cần đăng ký 1 tài khoản tại đây ! << Trở về