Đời mình sao lắm truân chuyên?
Công danh chẳng đặng, tình duyên chẳng thành.
Người ta Loan - Phượng, Yến - Oanh,
Còn mình dang dở, một mình đơn côi.
Dòng đời cứ lặng lẽ trôi,
Những điều không thể, để rồi xảy ra.
Lối đi không phải thảm hoa,
Đôi chân rớm máu, phong ba là đời.
***
Truân chuyên còn lắm ai ơi!
|
8 góp ý:
lại than thở nữa à?
Còn lắm truân chuyên ! đời mình còn lắm truân chuyên ! Đường đời gai góc . Đâu phải phủ hoa , thì thôi cứ gắng vậy mà ..
____
Bài này của em, khiến chị liên tưởng tới một điệu xẩm chợ đấy .hihi.Bình an nhé em .
Dạo này là hay than thở lắm đấy. Hãy vui lên em nhé.
"Lối đi không phải thảm hoa,
Đôi chân rớm máu, phong ba là đời"
Có như vậy thì chân ta mới vững, chí ta mới bền và ta dễ dàng bước qua quãng đường đời phía trước.
chong chóng gió nói đúng đó chị"gạo đem vào giã bao đau đớn/gạo giã xong rồi trắng tựa bông! cố gắng lên chị nhé!
hihi, những cây mạnh nhất cao nhất thường mọc trên đất cằn cỗi nhất. thôi thì, có qu a dắng cay mới hỉu hết ngọt bùi mừ, chi nhỉ
Ui, cuối tuần mà lại...thở than thế này, vui lên em ạ! đời còn dài tương lai còn rộng ơi là rộng nhé!
cuộc đời vất vả lắm ,em cần vững vàng và bớt buồn nha,thứ hai lấy sách về chị chuyển cho cô bé nhá,quà chị hồ liên thành tặng đó
» Để gởi góp ý mới, bạn cần đăng ký 1 tài khoản tại đây ! << Trang chủ