Hôm nay lên mạng báo Tuổi trẻ, tìm được bài này hay nói về quê hương Trà Vinh của Thanh Bình 090 tui. Đọc hấp dẫm quá, nên tui post lại đưa lên blog nhằm giới thiệu với bà con cô bác trong Nam ngoài Bắc về Trà Vinh mến yêu của tui.
Trà Vinh: nội ô xanh
TT - Xuôi về miền Tây để nghe cái gió đồng bằng, thương cái phóng khoáng của người dân miệt vườn. Và thị xã Trà Vinh với nội ô đầy cổ thụ, rợp màu xanh trở thành một vẻ đẹp trong lành, mộc mạc mà quí giá, nhất là đối với những người quen cuộc sống thị thành.
Từ cửa ngõ nội ô, vượt lên giữa trùng trùng mây là những tán dầu, tán sao làm ngẩn ngơ những ai lần đầu đến Trà Vinh. Ngồi trên xe lôi, mọi người vẫn cảm được cái thú "dong ngựa" giữa hai hàng cây cổ thụ ven đường cao ngút mắt. Với khoảng 30 con đường, thị xã nhỏ với những ô vuông như bàn cờ, yên tĩnh, rất hiếm tiếng còi xe, thị xã làm những người khó tính vì sự ồn ào cũng phải gật gù hài lòng. Cô gái quê miệt này trao bí quyết dạo phố cho người lạ kèm một câu ngắn gọn: "Có rất nhiều đường song song nhau, không bao giờ sợ lạc!".
Trưa chiều tháng mười, thị xã lúc nào cũng râm mát. Những con đường nhựa nho nhỏ và vỉa hè sạch như sau mưa luôn tạo cảm giác dễ chịu cho khách đi bộ, không cần ngẩng lên cũng biết ở trên đầu là lá xanh non rập rờn như bướm. Nếu cầm theo bản đồ, bạn hỏi một bác xe ôm đường 19 Tháng 5 hay đường Lê Thánh Tôn... thì ông cũng sẽ ngẩn người ra đôi chút vì tên cây đã ở trong lòng họ rồi. Họ chỉ thấy thân thuộc với đường hàng me, hàng sao...
Gần 700 cây cổ thụ cao niên và tổng cộng khoảng 10.000 cây xanh gồm cả chục loài như dầu, giá tị, vàng anh... đã khiến nội ô đẹp như một công viên. Hồn thị xã vẫn thâm trầm, không chỉ bởi những cội cây già 2, 3 vòng tay ôm không xuể, hay những mái ngói âm dương phủ rêu xanh mà còn vì cuộc sống ở đây quá đỗi thanh bình, mộc mạc.
Có dịp vào thăm chợ Trà Vinh, bạn tha hồ nhìn ngắm những rau đồng nội, những cây trái nhà quê đẹp đến ngon mắt. Liền sau chợ, chỉ vài bước thôi là dòng sông Long Bình mát rượi.
Đến với thị xã "trăm tuổi cây tuổi phố" này là một dịp để thưởng thức không gian bát ngát xanh, sự hấp dẫn của cái đẹp "kiểu áo tầm vông nhỏ, đôi mắt đen huyền cô gái lai" hay đôi mái chùa cong, bánh Phú Vinh, múi bưởi Thanh Trà... từng hiện diện trong thơ của thi sĩ Kiên Giang.
NGÔ NHÂN (Nguồn Báo Tuổi trẻ)
PS: Nói thiệt là tui tự hào lắm lắm về thị xã của mình, nơi có những hàng cây cổ thụ xanh tươi, cao ngất trời. Những con đường tuy đã được đặt tên nhưng bên cạnh đó người ta vẫn gọi nó bằng những cái tên dân dã hơn: Đường Hàng Me, Hàng Sao, Bằng Lăng Tím, Hoa Sữa, Hàng Viết, Cây Dầu… nghe mộc mạc mà thân quen.
Sống ở đây với những cơn gió thoảng, những tán lá mát rượi làm cho tâm hôn con người phóng khoáng hơn, nhẹ nhàng hơn, bao mọi buồn bực dường như đã tan biến đi theo những tiếng rào rào lành lạnh và thoang thoảng hương thơm của những hàng cây đem lại. Bạn đến một lần đi rồi sẽ thấy không gian dễ chịu mà níu những bước chân người lữ khách. Thật đấy.
Cuối cùng tui xin kết thúc bằng một đoạn thơ mà tui rất tâm đắc để mọi người thấy tấm lòng của người Trà Vinh với quê Trà Vinh như thế nào.
Thị xã mình xanh biếc những hàng cây
Ai đi xa một lần rồi cũng nhớ
Cây với người bao đời duyên nợ
Trong niềm đau và trong rạng rỡ vinh quang
Tăng Hữu Thơ
6 Góp ý:
Xanh và còn sạch nữa. Đẹp và trữ tình lắm!
Hơi giống Quảng Ngãi đó anh..........
hihi Ban Mê cũng nhiều cây xanh lắm nhen! cũng xanh đẹp như Trà Vinh đó, hum nào anh qua xem có đẹ bằng Trà Vinh ko nhen hihi..
đọc bài xong ham đi Trà Vinh chơi quá hiii, Bắp cũng có người quen ở Trà Vinh đó anh, hôm nào 2 mẹ con em về TV chơi anh Bình làm HDV nghen.
Một bài giới thiệu về Trà Vinh rất ấn tượng....Chúc cho Trà Vinh của Bình luôn "fresh"
Trà Vinh đẹp thật em Bình hé..nhiều cây xanh, nhưng nhìn (qua ảnh) vắng vẻ và yên tĩnh quá, hi`.
Kiếp này ko biết có dịp em đc tới thăm..:D.
Gởi góp ý mới
<< Trở về