Sáng, gần 10 giờ mà tớ vẫn nằm trong chăn. Chả là mấy hôm rồi,thằng nhỏ nhà tớ bị sốt , mà oái oăm nó cứ sốt về đêm ,nên tớ được một phen thức mỏi cả mắt ...Đã thế lão gia lại đi công tác, nên cứ lụi cụi một mình mọi việc ...hôm qua thằng bé đỡ, nên tớ tự cho phép mình ngủ nướng ngày đầu năm cho sướng đời ...
Đang tự sướng thì cái ĐT nó lại hát...Uhmm, a lô .." Giờ này vẫn còn ngủ à " "Ờ ,ờ, ai vậy nhỉ ? " " Chính đây , dậy đi ,cái Giang nó mời đi ăn tân gia ...lười quá đấy bà ạ ...Nửa trưa rồi " Lúc này thì cái đầu tớ mới tỉnh hẳn , "Giang nào nhỉ ? ","Giang Hiệu học lớp mình ấy " à nhớ rồi ...vậy hả , mười mấy năm không gặp nó ...OK ! chờ tớ nhé !"
11giờ trưa ,
ĐT lại réo," chúng tôi đang ở trươc cửa nhà bà đây này "." Rồi ,đợi tôi ra ngay ". Vơ vội cái áo ,xỏ vôi đôi giày ra cửa thì đã có đến mấy ông bạn đang chờ rồi .Chính cô đơn, Nam Hinh .."Thông cảm cho tôi nhé , thôi bây giờ sang quán cà phê đàu phố uống gì , tôi không mời vào nhà đâu ,nhà tôi đang bừa bộn lắm ..." Uh, thì đi ,chờ thêm mấy đứa nữa rồi đi cả ". Chưa ngồi ấm chỗ thì Hà Ban,Thủy Thơm xuất hiện , bọn nó với tớ cũng phải đến 18 năm không gặp nhau, từ ngày học xong phổ thông còn gì ...Thế mà tớ vẫn nhận ra nó ,trong nó chỉ có béo hơn ngày xưa thôi ,mà bệ vệ hơn ... sếp có khác . Tay bắt,mặt mừng nó bảo " Có phải Thủy không " tớ sướng quá , "còn ai vào đây nữa < tưởng ông quên mất tên tôi rồi ..." Hì ,quên thế nào được bà ,vẽ đẹp nhất lớp ,mà cũng hay cùng bọn Hiền Quyền lớp trưởng trêu thầy Khôi lý nhất lớp ..." Chắc ai mà nhìn thấy bọn tớ lúc ấy thì cũng phải vui lây ... Cười nói rổn rảng náo nhiệt cả một góc vỉa hè ...Mười mấy năm, chúng nó có đứa thì thường xuyên gặp nhau, chứ như tớ ..mười mấy năm mới gặp ,vui quá ,như sống lại thời học trò vậy .May mà thằng Hà nó chuyển lên đây làm việc nên đưa cả vợ con lên thì tớ mới có dịp gặp chứ không thì ... 11g 30 ,
Cả bọn ủy quyền cho tớ vào siêu thhị mua quà tặng tân gia . Tớ cố gắng thật nhanh thế mà ra mấy tên " Đáng ghét" dám hỏi tớ là " Có bị táo bón không " mới đau chứ ...Được rồi ,cứ trêu đi ,tí nữa cho cả bọn say quên lối về cho biết .
Cả bọn sang Gia Lâm city thẳng tiến ! qua cầu Chưong Dương chừng hơn cây số thôi . Đến nơi rồi . Wow ! Nhà to thế !Lúc trước nghe Chính cô đơn nói nhà Giang có gara cũng đoán là nhà to rồi nhưng đến nơi vẫn thấy "choáng ". Cứ nghĩ là Giang sẽ không nhận ra tớ ,thế mà vừa nhìn thấy Giang đã chạy lại ôm chầm lấy ," Ôi ,Thủy , càng ngày càng trẻ,đẹp ra thế này " ( tớ nở hết cả mũi )" Ừ,trông Giang cũng không thay đổi mấy , thế là cả lớp bọn mình không ai dễ gì quên nhỉ ?" Giang dẫn bọn tớ đi tham quan ngôi nhà của bạn , nhà của vợ chồng làm ngành xây dựng có khác ,thiết kế hoàn mỹ quá ! bài trí cũng đẹp nữa . Tự dưng thầm nghĩ" Bao giờ mình mới có nhà đẹp như vầy nhỉ '' Bạn còn trẻ mà đã gây dựng cho mình một cơ ngơi thế này ,giỏi quá !. Nhớ ngày xưa, Giang hiền lành nhất lớp ," Phẳng lặng nhất lớp " .Không xinh mà cũng không xấu , lấy chồng cũng sớm như mình ...
Anh Nhuận,chồng GIang mời bọn tớ vào bàn , chỉ một lúc đầu bọn tớ còn giữ ý ,nhưng rót rượu đến lượt thứ 2 thì cả bọn "hiện nguyên hình" là một lũ quỷ học trò ngày xưa . Đứa nọ trêu đứa kia,chí chóe như trẻ con ấy ...hì hì ,Hà Ban còn bắt tớ gọi hắn bằng anh mới chết chứ . Tớ không chịu, bằng tuổi nhau sao lại bắt người ta gọi bằng anh ? " Ơ,thế Thủy không biết à ? Anh bị lưu ban xuống lớp 10 ,thì phải hơn tuổi em chứ ? " Ơ! lạ quá nhỉ ?thế à ,sao tôi không biết hả các ông ? " Ồi ,em này không biết là phải rồi , năm 11 em ấy mới từ lớp chọn sang lớp mình nên không biết là phải ..." tớ tiu nghỉu , cả bọn" Quỷ" nó cũng hùa vào theo ...Vậy mà xưa nay tớ cứ nghĩ Hà Ban không phải hs lưu ban kia đấy . Tại vì, khi vào lớp 11 tớ thấy hắn là lớp phó rồi mà ...Bây giờ mới phát hiện ra một điều hay ho thế ...Và Hà ban có khiếu kể chuyện tiếu lâm hay ơi là hay , hắn kể chuyện làm cho tớ và mọi người cười nghiêng, cười ngả .
Hắn kể thế này: " Chuyện Alađanh và cây đèn thần thì ai cũng biết rồi đúng không ? Nhưng đến đoạn cuối, lúc Alađanh và công chúa bước vào đêm tân hôn thì Thần đèn cứ ở trươc cửa phòng không chịu đi, Alađanh tìm mọi cách sai Thần đèn làm mọi việc, Lúc thì bảo Thần đi xây cho ta cái lâu đài ở cách xa đây trăm dặm, 3 phút sau thần đã quay về , Alađanh bực mình lắm vì đã khuya lắm rồi mà chưa được " làm gì" Alađanh mới nghĩ ra một cách : sai Thần đèn làm nhiều thứ ,nhưng cứ chỉ 3 phút sau là Thần đèn lại đứng trước của phòng . Lúc này ,Công chúa cũng sốt ruột lắm rồi bèn ra nói nhỏ với Thần đèn cái gì đó . Chẳng biết công chúa nói gì ,mà đến tận sáng hôm sau Thần đèn vẫn không thấy xuất hiện trở lại ." Alađanh mới lấy làm lạ lắm ,bèn hỏi Thần đèn : "công chúa nói gì mà thần bây giờ mới về ?"Thần đèn khổ sở trả lời :" Công chúa đưa cho ta một sợi, yêu cầu ta vuốt thẳng ra ,ta chẳng biết sợi đó là sợi gì mà ta càng vuốt nó lại càng quăn ... Vuốt cho đến sáng mà nó vẫn không thẳng ..." Đến lúc này Alađanh mới vỡ lẽ ,cười sằng sặc ... khen công chúa cao tay .
Vui quá ,vui quá ! hôm nay là đầu năm mới mà tớ được cười một trận thoải mái ghê .Cả bọn chiến đấu hết 2 chai X.O mà chưa đứa nào muốn rời trận địa ... Chúng nó còn bảo tớ : Lần sau , nhớ phải kéo theo Lão gia đi .
Ôi !cảm ơn lũ bạn của tôi,Cho dù giàu hay nghèo thì chúng ta lúc nào cũng mang niềm vui cho nhau đúng không nhỉ ?
1-1-2008.HHD |
10 Góp ý:
Còn gì vui hơn khi năm mới đuợc gặp bạn bè cũ để "đàm đúm" chị nhỉ?
Gặp bạn cũ lúc nào cũng vui HHD nhỉ ?
Hôm qua bọn đồng môn chúng tớ cũng rủ nhau đi "tất niên" ! Ôi, mấy bà "chằng tinh" lớp tôi thay nhau chúc lớp trưởng 1 chén, đứa thì chúc lớp trưởng 1 ly ...Cuối cùng mình tí nữa thì xỉn
Gởi góp ý mới
<< Trở về