Năm một ngàn chín trăm hồi đó ....
Trước cổng trường đại học dược, "Biệt" nói với "Ly":
Anh muốn mình sẽ học chung cùng khóa !
Vâng, em sẽ cố gắng để được học cùng anh .
Anh hứa !
Thời gian qua đi:
Còn 2 ngày nữa là có kết quả, em hồi hộp quá
Ngày nhận kết quả, Biệt buồn một nỗi buồn lặng lẽ ấp a ấp úng vài lời :
......
Chào Ly !
Biệt ơi ! Ly chờ trong đó nha.
Một năm sau, vào khoảng thời gian ấy Biệt lại một lần nữa buông rơi hi vọng nhưng Ly vẫn chờ và động viên.
Hoàn cảnh cuộc sống bắt đầu khó khăn hơn trước, trên những bậc thang giảng đường đại học Ly vẫn âm thầm tia hi vọng gặp lại Biệt, còn cuộc sống đẩy đưa Biệt ko còn đủ thời gian cho học tập & liên lạc với Ly_ lời hứa đã ko trọn vẹn.
Hôm nay, thực tập :
- Hôm nay các em sẽ thực tập bài học : "Giãi phẫu cơ thể người"
- "Ly" nhóm của em sẽ giãi phẫu xác số 3
Khăn trắng kéo ra, Ly kiềm mình buông rơi dao mổ ! Giọng run run .....
Saooooo ...... saoooo....... lại gặp nhau trong hoàn cảnh này ...!!!???
8 Góp ý:
Choi! Lanh het ca nguoi! Doc xong muon bo chay khoi Blog lun!
thật cảm động
Sao lúc nào cũng buồn đến cay đắng thế chứ!
Chuyện rất hay và đặc biệt thành công trong biện pháp ẩn dụ!
Câu chuyện này có ngụ ý sâu xa riêng...
Xúc động thật . Buồn quá đi .
trùi! tết đến mà đọc xong muốn xỉu luôn
có gì vui chút ko?
Thảm thương, đau nòng wá...hic hic
Gởi góp ý mới
<< Trở về