
Mùa đông lạnh lắm những con đường đông, mùa đông đã ngập tràn và tràn qua luôn cả cái cảm xúc còn đang dang dở ...
Sự vô cảm dâng lên, nhiều khi cứ đi mãi và hành động mà chẳng rõ mục đích, chẳng rõ là mình đang hướng về đâu? Phải chăng sự lạnh giá đang bao trùm tất cả, cái gió rét đã làm giảm đi sự nhiệt tình vốn có?
Đôi chút cảm xúc còn sót lại đưa ta trở về những con đường quen. Một mình trong chiều đông, những bước chân cứ dài mãi, dài mãi mòn nỗi nhớ. Nhịp thời gian như rung động, bồi hồi, ngắt quãng, trời chiều ru nhẹ ta một khúc hoàng hôn buồn, rồi chôn vùi lại vào bóng tối...
Hôm nay Hà Nội không mưa, sợ lạnh nhưng sao tự nhiên lại mong 1 chút mưa như thế. Mong những giọt mưa để mà phút thanh bình kia ta thử đếm lại những kỷ niệm xa xôi... Có ai giờ này đang gói lại những kỷ niệm? Có ai đang bỏ ra 1 chút ít thời gian để mà nhớ, để rồi lại quên hay không?
Ngắt quãng, gió rít từng cơn lạnh buốt...
Im lặng, không gian như trải dài ra...
Vô tình đưa lại mình vào trong một ngày đông như thế, gió lạnh... thực sự không thể hoà được lòng mình... một thoáng buồn hiu hắt...
Nhớ những con đường mùa đông như thế!
0 Góp ý:
» Để gởi góp ý mới, bạn cần đăng ký 1 tài khoản tại đây ! << Trở về