& HẰNG ơi !Tôi nhớ em nhiều quá
Năm nào cũng vậy ! Cứ đến sinh nhật tôi nàng lại xuất hiện với bóhoa trên tay cúng lời chúc.
Năm nay, Một năm quá nhiều sự chia tay bạn bè, và tôi cũng bắt đầu lên tàu đi tìm kiếm một cơ hội cho cuộc đời, xa quê hương tìm lẽ sống cho cuộc đời.
Hằng cũng vậy, Nàng khăn gói lên HÀ NỘI những mong tìm được một cuộc sống tốt hơn, thoát ra khỏi cái đồng quê đã nuôi dưỡng nàng trưởng thành, Xa cha mẹ, bạn bè nàng buồn và thấy nhớ.
Nàng viết thư cho tôi và bắt đầu tôi thương nàng từ đó. Cứ mỗi độ hè về tôi những mong có một lần trở lại quê hương để gặp lại nàng,.
Rồi năm tháng cũng dần trôi mà tôi chưa một lần có thể quay trở lại quê hương.Tôi nhớ nàng, nhớ bạn bè, nhớ làng xóm, nhớ cha me....nhưng hoàn cảnh không cho phép tôi...
Nỗi buồn trong tôi không khi nào nguôi nếu không còn được gặp lại nàng.
Nếu nàng có đọc được dòng nhật ký này thì xin hãy bình tâm, bởi người đàn ông này sẽ chứng minh cho nàng thấy rằng: Anh ta không bao giờ phụ tấm trân tình của nàng.
♣