» ngoisaoblog.com » Nghe nhạc » Viết bài » Đăng hình
   
  ::The secret world of Chiridofu::
 
   
 
Chủ Nhật, ngày 14 tháng 10, 2007

"Người tình ảo"
Điểm Ngôi sao Blog: 0 (0 lượt)
| Bình chọn:
333 magnify

Không hiểu từ lúc nào tôi có thói quen viết blog và chỉ viết cho một người duy nhất. Người ấy cũng chỉ viết cho tôi. Những dòng chữ có thể chuyển tải tâm tình mà ngày thường chúng tôi không thể chia sẻ với nhau…Thế những mỗi lần viết xong, nước mắt của tôi cứ rơi, không biết là hạnh phúc hay khổ đau…












Mối quan hệ bất ổn với chồng

Tôi lấy chồng năm 22 tuổi, chúng tôi học chung lớp đại học. Hoàng - chồng tôi hiện làm giáo viên dạy tin học, còn tôi phụ trách cập nhật thông tin cho một website.

Sau nhiều năm chung sống, vật chất ngày càng đủ đầy nhưng không hiểu sao tình cảm vợ chồng tôi cứ vơi dần. Tôi không còn nhận ra Hoàng của ngày nào- người đàn ông chu đáo, nhẹ nhàng và lãng mạn đã trở thành người khô khan, cáu bẳn.

Tôi biết, anh gặp nhiều sức ép từ gia đình vợ vì khi cả hai quyết định kết hôn, bố mẹ tôi đã một mực phản đối. Theo họ, Hoàng chỉ là giáo viên bình thường, còn tôi là một cô gái thông minh, thành đạt, có thể tìm người khác tốt hơn anh. Thế nhưng, chúng tôi vẫn quyết tâm đến với nhau. Sau khi kết hôn, ngày cả việc vợ chồng tôi sinh mấy đứa con, ở chỗ nào cũng do mẹ tôi quyết định. Dù chúng tôi sống tốt, bố mẹ tôi vẫn tìm cách chê bai, nói cạnh khoé Hoàng.

Công việc gặp khó khăn cộng với những điều trên đã tạo nên sức ép, khiến Hoàng thay đổi tính tình. Anh trở nên gắt gỏng, khó chịu, mặc cảm khi đối diện với vợ. Tôi lại thẳng tính, nóng nảy nên hai vợ chồng thường xuyên xảy ra tranh cãi. Lâu dần, sự mệt mỏi chán chường làm tôi không kiềm chế được những lời khó nghe. Mỗi lần như vậy, anh lại bỏ đi và chỉ trở về nhà trong tình trạng say khướt. Cứ như vậy, tôi không sao tìm ra lối thoát cho cuộc hôn nhân của mình…

Người đàn ông trên mạng

Lần nọ, một người bạn phương xa bỗng gửi thư mời tôi vào blog của cô ấy. Sau khi xem xong “ngôi nhà” của bạn, tôi vào tiếp blog của nhiều người khác.Tại blog của một người có biệt danh Không Tên, tôi thấy thông tin: “Tôi là người đàn ông 40 tuổi. Tôi viết cho vợ mình nhưng có lẽ cô ấy không đọc”.

Tò mò, tôi vào blog của người này xem thử. Đó là một “quyển” nhật ký buồn, không hình ảnh được viết cẩn thận. Những dòng chữ trắng trên nền màu xanh xám khiến tôi chạnh lòng. Đó là câu chuyện của một người đàn ông đang cố gắng vượt qua mặc cảm của chính mình. Anh ta yêu vợ nhưng không biết nói sao để cô ấy hiểu và họ ngày càng xa nhau. Bất giác tôi thầm ước chồng mình cũng như người này.

Những trang viết như có sức cuốn hút làm ngày nào tôi cũng vào đó xem. Mỗi lần đọc xong, tôi cảm thấy mọi cảm giác giận hờn chồng tan biến.

Một lần, Không Tên viết: “Mẹ vợ bảo tôi không biết săn sóc vợ, cô ấy ngày càng xanh xao. Bà bảo tôi ly hôn rồi bà sẽ gả cô ấy cho một Việt kiều rất giàu có. Đó là lần đầu tiên tôi biết vị mặn của nước mắt chảy ngược…”/













Không kiềm lòng được, tôi đã viết cho người này để chia sẻ tâm sự. Có lẽ do đồng cảm nên từ đó chúng tôi đều đặn viết cho nhau. Nhờ những dòng blog của Không Tên, tôi thấy mình bớt căng thẳng với Hoàng hơn. Những gì không thể nói với chồng, tôi đã có người khác để chia sẻ. Bây giờ, tôi không còn quan tâm đến chuyện Hoàng cứ về đến nhà là vào phòng “ôm” lấy máy tính làm việc. Chúng tôi bớt tranh cãi và Hoàng thường về nhà hơn.

Đột nhiên, Không Tên ngưng viết blog gần một tuần làm tôi cảm thấy bứt rứt, cáu bẳn vô cớ với Hoàng. Tôi phát hiện người đàn ông ấy đã đi vào lòng mình từ lúc nào. Tôi biết mình đang làm sai, nhưng nghịch lý thay, tôi thấy Không Tên như chất xúc tác giữ cho mối quan hệ gia đình tôi bền vững. Thiếu người này, có lẽ tôi sẽ buông tay Hoàng mất… Tôi liên tục vào blog Không Tên nhưng người này vẫn yên lặng, tôi gần như phát điên...

Tôi có nên nói với anh về người phụ nữ ấy?

Một lần, Hoàng đi làm về với mùi rượu bia nồng nặc, anh đi vào phòng đọc sách và ở rất lâu trong đó. Sợ có chuyện gì nên tôi đã vào xem thử.

Hoàng ngủ gục trên máy vi tính, lon bia còn dở dang bên cạnh. Trên màn hình, blog Không Tên hiện ra, tôi không tin vào mắt mình: Hoàng chính là người đàn ông đó! Những dòng chữ như nhoè đi trước mắt tôi: “Anh xin lỗi vì đã không viết tiếp. Anh càng ngày càng phát hiện mình không còn gì để viết cho vợ, anh viết cho em nhiều hơn…” Tôi giận run người, tôi ghen với chính mình. Hoàng yêu tôi nhưng sao tôi không vui. Tôi định gọi anh dậy để hỏi cho ra lẽ, nhưng chợt nghĩ lại tôi cũng yêu Không Tên như anh yêu người đàn bà ảo kia. Không chỉ thế, nhờ có Không Tên tôi mới giữ được mối quan hệ với Hoàng và đã hiểu anh hơn.Tôi có nên tiếp tục đóng vai người đàn bà ảo của Hoàng để “giữ lửa” cho gia đình? Liệu tôi có quá mâu thuẫn không?

Nếu ở trong tình huống của người phụ nữ ấy, bạn sẽ làm gì? Vẫn tiếp tục đóng vai "người đàn bà ảo" 1 Nói sự thật với Hoàng 1 Quan điểm khác (comment ở dưới) 0 Sign in to vote
TemoChiridofu >> 15:40 0 góp ý

0 Góp ý:

Chưa có góp ý nào !

» Để gởi góp ý mới, bạn cần đăng ký 1 tài khoản tại đây !

<< Trở về

Blog cogaidentuhomqua
cogaidentuhomqua

Tên:
TemoChiridofu
Nơi cư ngụ:
Ha Noi, Vietnam

Số điểm của Blog này là 20 (số lần vote: 4)

Xem thông tin cá nhân
Danh sách bạn bè (4 bạn)
Kết bạn với blog này
Gởi tin nhắn
Thông báo bài xấu

Bạn bè
taycau
anhlinh77707
khaihoan

Trang web của tôi

Đường dẫn yêu thích

    Các bài viết trước

    Lưu trữ

    Lưu bút
    cogaidentuhomqua Tình yêu là những tiếng nấc! :D
      gởi lúc 12:45 12/11/2007

     
       
     
    Bản quyền thuộc về công ty TNHH giải pháp doanh nghiệp An Thành I.Q