 |
Thứ Tư, ngày 13 tháng 12, 2006 |
Văn hóa Email
|
|
Tôi đang làm việc cho một công ty trong một khu công nghiệp khá lớn. Công việc theo ca kíp rất vất vả nhưng đời sống thì rất nhiều khó khăn, thiếu thốn cả về vật chất và tinh thần. Sau giờ làm việc mệt mỏi, thường là chúng tôi chỉ biết tắm rửa, nấu ăn qua quít rồi... nằm lăn ra ngủ bù để lấy sức mai đi làm tiếp.
Cuộc sống đơn điệu như vậy thực buồn chán, nên từ khi ở gần đó mở ra mấy cửa hàng dịch vụ Internet thì không khí ở khu nhà của tụi tôi như sôi động hẳn lên. Ban đầu tôi cũng chưa quan tâm, nhưng thấy các bạn cứ rủ nhau đi, rồi về nhà cười nói bàn tán vui vẻ hoài nên cũng thấy tò mò. Và sau vài lần ra “coi cho biết”, tôi đã học được vài thao tác đơn giản để làm quen với “nét”.
Cũng như phần đông các bạn, tôi chỉ biết vào “chat room” để có cơ hội làm quen, chuyện trò với ai đó cho vui. Thực ra tôi cũng hiểu là chẳng thể tin cậy, hy vọng gì nhiều ở cái trò làm quen, tâm sự trên mạng này nhưng ít nhất đó cũng là một trò tiêu khiển thú vị, nó giúp tôi giải tỏa những sự mệt nhọc căng thẳng và làm cho cuộc sống bớt đơn điệu nhàm chán.
Nhưng khi vào mạng chat, tôi thấy có nhiều người tỏ ra rất thiếu ý thức, thậm chí thể hiện cách ăn nói lung tung, cư xử không nghiêm túc. Mỗi lần như vậy tôi lại không vui vì cảm thấy mục đích thư giãn của mình không đạt được. Hơn nữa, tôi cũng không muốn để ai đó “đánh đồng” tất cả những người thích trò chuyện trên mạng như tụi tôi đều là như vậy! Tôi thấy sử dụng email rất hay nhưng vẫn e ngại vì chưa hiểu rõ cách thực hiện bức mail thế nào cho đúng và tốt nhất?
|
|
|
|
|
Blog chaumuctim |
|
Tên:
ngocchau
Nơi cư ngụ:
HCM, Vietnam
|
|
Số điểm của Blog này là 37 (số lần vote: 7) |
|
Trang web của tôi |
|
Đường dẫn yêu thích |
|
Các bài viết trước |
|
Lưu trữ |
|
|
0 Góp ý:
» Để gởi góp ý mới, bạn cần đăng ký 1 tài khoản tại đây ! << Trở về