» ngoisaoblog.com » izday của tôi » Viết bài » Đăng hình
 
 Hội thi Ngôi sao Blog - 2007
 
   
 
Thứ Năm, ngày 07 tháng 12, 2006

Phép toán tình yêu
Điểm Hội thi Ngôi sao Blog - 2007: 0 (0 lượt)
| Bình chọn:
Năm thứ hai đại học, Ngọc Quần yêu Thủy Ngư. Sau khi tốt nghiệp, Ngọc Quần nghĩ rằng Thủy Ngư sẽ đưa cô về ra mắt bố mẹ, nhưng thật chẳng ngờ Thủy Ngư nói trước đây bố anh đã bỏ mẹ anh theo người đàn bà khác, mẹ anh vì quá đau khổ nên đã tự vẫn. Giờ đây anh không còn người thân nào nữa.
Thủy Ngư thuê một căn nhà nhỏ, rồi cứ thế hai người chung sống với nhau. Sau hai năm, mặc dù cả hai đều có công việc ổn định, mỗi tháng cũng kiếm được mấy ngàn tệ nhưng cùng với việc giá nhà cứ ngày một tăng cao, điều mơ ước có một căn nhà nhỏ của họ phải còn rất lâu mới có thể thực hiện được.

Một hôm, chủ nhà đến tìm gặp hai người và thông báo từ tháng sau trở đi, tiền nhà sẽ tăng lên 10%. Dù Ngọc Quần cố gắng cầu xin hết lời, nhưng chủ nhà vẫn không thay đổi ý kiến, còn dọa nếu không chấp nhận sẽ để phòng cho người khác thuê. Chủ nhà đi rồi, Thủy Ngư bực bội nói: “Tại sao em phải xin xỏ với hạng người vô tình như thế?” Ngọc Quần bị mắng oan, trong lòng đang sẵn uất ức liền oán trách: “Nếu anh có tiền mà mua nhà, thì liệu em có phải khổ sở cầu xin người ta vậy không?” Thủy Ngư sầm mặt lại, anh mỉm cười cay đắng: “Sao vậy? Em hối hận rồi à? Hối hận thì bây giờ vẫn còn kịp đấy?”

Và rồi trận cãi vã không dứt bùng nổ giữa hai người. Ngọc Quần bao lâu nay nhìn bạn bè cùng lứa đều đã được yên bề gia thất, trong lòng nóng như lửa đốt. Nay vì chuyện chủ nhà mà cùng Thủy Ngư sinh chuyện, cô đâm ra càng thêm buồn bực chán nản.

Đang lúc người như phát hỏa, đột ngột cô nhận được điện thoại của một bạn đồng sự mời cô đi dự tiệc, địa điểm tại quán bar AiYaAi. Ngọc Quần không do dự nhận lời ngay. Sau khi đến quán bar, Ngọc Quần đột nhiên phát hiện thấy ông chủ Tần cũng có mặt ở đó. Ông chủ Tần là khách hàng làm ăn lớn với công ty của cô bây giờ.

Ngay từ lần đầu gặp Ngọc Quần, ông ta dường như bị đánh trúng tiếng sét ái tình, liền không ngừng tìm cách theo đuổi Ngọc Quần. Lúc đầu cô chỉ nghĩ ông ta muốn đùa cợt với mình, nhưng nào ngờ ngày nào cô cũng nhận được một bó hoa hồng lớn gửi đến tận văn phòng nơi cô làm việc. Sau khi Ngọc Quần bước vào, bạn đồng nghiệp của cô bất ngờ nhận điện thoại nên đi ra ngoài. Không bỏ lỡ cơ hội, ông chủ Tần nhanh chóng tiếp cận Ngọc Quần.

Đột ngột ông ta nắm lấy tay Ngọc Quần và ngỏ lời cầu hôn: “Hãy lấy tôi đi, Ngọc Quần! Sống với tôi cả đời em sẽ được hạnh phúc”. Ngọc Quần vội rụt tay lại, cô biết cô không thể tỏ ra bất nhã với bạn hàng làm ăn với công ty nên chỉ cười đáp lại một cách nhã nhặn: “Ông chủ Tần, ông thử nói xem vì sao lấy ông tôi mới có được hạnh phúc?”.

Ông chủ Tần chỉ chờ có thế hồ hởi nói: “Tôi sẽ cho em một phép tính thế này. Nếu em lấy tôi, em sẽ được sống trong một ngôi biệt thự lớn, có xe con đưa đón, có người hầu hạ. Cả đời được hưởng một cuộc sống nhung lụa sung sướng. Thậm chí em không cần phải đi làm, cả ngày có thể được ăn chơi hưởng lạc, như vậy đó không phải là cuộc sống quá mỹ mãn hay sao? Còn nếu em lấy Thủy Ngư, em sẽ có được cái gì đây? Cứ cho anh ta có thể phấn đấu trong mười mấy năm nữa, nhưng khi đạt được đến địa vị của tôi bây giờ, em cũng đã già rồi. Tuổi thanh xuân đẹp nhất của em thì phải sống trong khổ cực vất vả. Vậy sao em không biết trân trọng và hưởng thụ hết tuổi xuân tươi đẹp của mình, tại sao phải đợi đến mười mấy năm sau mới có thể thực hiện được?”

Ngọc Quần ngồi trầm tư suy nghĩ một lúc rồi nói: “Ông chủ Tần, hãy để tôi về nhà suy nghĩ thêm, ngày mai tôi sẽ trả lời cho ông, được chứ?”. Ngày hôm sau, ông chủ Tần đến tìm gặp cô để hỏi câu trả lời.

Ngọc Quần không do dự đáp: “Ông chủ Tần, tôi cũng đã suy nghĩ rất kỹ. Nếu như chỉ nói đến việc hưởng thụ trước mắt, những điều ông nói rất có lý. Nhưng nếu đổi ngược lại vấn đề, tôi cảm thấy phép tính của ông đã sai lầm. Nếu theo Thủy Ngư, có thể đến mấy chục năm nữa tôi mới có thể được hưởng thụ cuộc sống sung sướng như ông nói, nhưng vốn dĩ tôi cũng không thiệt bất cứ điều gì. Khi đó Thủy Ngư sẽ bằng tuổi tôi, và cũng sẽ có những thành quả như ông bây giờ, tôi không nhận ra anh ấy có bất cứ điểm nào thua kém ông cả!

Đương nhiên khi đó tôi cũng đã già rồi, quãng thời gian đẹp đẽ nhất của tôi đã phải sống trong vất vả khó khăn. Nhưng ông quên mất một điều rất quan trọng, cùng tôi đối diện với những khó khăn vất vả đó, còn có Thủy Ngư, tôi vẫn luôn được sống và ở bên người mình yêu. Nếu theo ông, mấy chục năm sau ông có thể sẽ không còn tồn tại, khi đó tôi sẽ trở thành một góa phụ sống một cuộc đời cô độc bị người ta thương hại. Mà nếu tôi sống với Thủy Ngư, tôi sẽ luôn là một người vợ hạnh phúc nhất. Theo phép tính như vậy, tôi thật lòng không có bất cứ lí do gì để chọn lựa ông!”.

Ông chủ Tần nghe xong, lặng đi một hồi lâu rồi xúc động nói: “Ngọc Quần, những lời của cô khiến tôi cảm thấy vô cùng hổ thẹn, và cũng thật cảm động. Tôi muốn tặng cho cô một món quà nhỏ, hi vọng cô đừng từ chối”. Ngọc Quần cười đáp lại: “Tôi không có công trạng gì nên không thể nhận quà của ông, tôi không muốn sau này mình phải cảm thấy khó xử”.

Ông chủ Tần nhìn cô tha thiết: “Đây chỉ là một món quà rất nhỏ, cô có thể dễ dàng nắm nó trong lòng bàn tay”. Nói rồi ông chủ Tần lấy một chùm chìa khóa đặt lên tay Ngọc Quần: “Đây là căn phòng số 1802 tòa nhà A ở khu chung cư Tây Thành”. Khu chung cư Tây Thành là một trong những khu nhà ở cao cấp thuộc bậc nhất trong thành phố, một món quà quá lớn như thế làm sao Ngọc Quần dám nhận, nhưng ông chủ Tần vẫn kiên quyết van xin cô: “Thực ra tôi cũng không phải tặng không nó cho cô, thực ra tôi cũng không phải đang theo đuổi cô, là tôi chỉ muốn thử xem liệu cô có phải là một cô gái tốt... Tôi có chút điều kiện…”.

Ngày cưới của Ngọc Quần và Thủy Ngư hôm đó, Ngọc Quần một lần nữa gặp lại ông chủ Tần. Chỉ có điều, sau hôn lễ, Ngọc Quần phải gọi ông chủ Tần là cha. “Điều kiện” của ông chủ Tần đó là cầu mong cô hãy giúp ông khuyên Thủy Ngư, dù trước đây ông đã có lỗi bỏ rơi mẹ con anh, nhưng rốt cuộc ông vẫn là một người cha, và luôn mong nhớ con trai của mình. Ông hy vọng Thủy Ngư sẽ tha thứ cho những lỗi lầm đã qua của ông.
HPPL (Dịch từ “Câu chuyện hội”- TQ)
ngocchau >> 11:20 AM 0 góp ý

0 Góp ý:

Chưa có góp ý nào !

» Để gởi góp ý mới, bạn cần đăng ký 1 tài khoản tại đây !

<< Trở về

Blog chaumuctim
chaumuctim

Tên:
ngocchau
Nơi cư ngụ:
HCM, Vietnam

Số điểm của Blog này là 37 (số lần vote: 7)

Album Cá nhân
Danh sách bạn bè (4 bạn)
Kết bạn với blog này
Gởi tin nhắn
Thông báo bài xấu

Trang web của tôi

Đường dẫn yêu thích

    Các bài viết trước

    Lưu trữ

     
     
    Bản quyền thuộc về công ty TNHH giải pháp doanh nghiệp An Thành I.Q