Một buổi sáng như mọi ngày bình dị
Thành Vinh trải đều sắc nắng mùa thu
Dọc phố Quang Trung xuôi về Bến Thủy
Êm dịu lòng, se lạnh cuối thu
Chút buồn như trong câu hát vu vơ
Lãng mạn quá,nước hồ Goong gợn sóng
Phố rất quê,em gái người Hưng Dũng
Gió Hưng Hòa ru như một lời thơ
Hòn núi Quyết trên mái đầu đội nắng
Che dòng Lam lặng lẽ chẳng ngừng trôi
Ngược nhà Bác gió đồng quê đang thổi
Về Quán Bàu nắng cũng nhẹ nhàng rơi
Nắng vàng thu rải đều thành phố Đỏ
Nắng ngọt ngào từng góc nhỏ thành Vinh
Nắng lung linh những con đường đây đó
Nắng chan hòa từ trong mỗi người Vinh
Vinh-10h,29-10-2007
anh la nguoi nghe an ah ? o mo do , rang cung biet viet ve vinh rua anh .da ca go minh cung lam nguoi lang man the ah ?e nguoi xu nghe thiet day !anh dang hoc chi do?
Phải công nhận là bài thơ hay, nhưng theo tôi chưa thể "lột tả" hết được những cái đẹp, tinh tuý của Thành Vinh. Bạn nên thêm vào một số câu thơ gắn liền với hình ảnh của Thành Vinh thì chắc chắn sẽ hay hơn, có cảm xúc hơn. Và đương nhiên là sẽ thuyết phục được người đọc ( Đặc biệt là những người con của Nghệ An).
Che dòng Lam lặng lẽ chẳng ngừng trôi
Ngược nhà Bác gió đồng quê đang thổi
Về Quán Bàu nắng cũng nhẹ nhàng rơi"
Mấy câu này hay quá: nhịp nhàng, lãng đãng, êm trôi và lặng lẽ như dòng Lam vậy!
ấm áp thành vinh ,xa xôi mà bỗng trở nên gần gũi
HHD đã có lần ghé thăm thành Vinh của huynh rồi .Nhưng qua bài thơ này càng thấy thêm yêu Thành phố đầy chất nên thơ này .