_915.jpg)
(Avatar của Bonggon )
(Một người bạn trên ngoisaoblog)
Bông Gòn đừng có về trời!
Bông Gòn giờ cứ làm người trần gian.
Cứ hiền dịu, cứ xinh, ngoan,
Ngôi sao blog cứ đoan một lòng.
Em như cánh phượng tươi hồng,
Em như nhịp tích tắc dòng thời gian.
Bao người gặp, thấy hân hoan,
Bao người gặp, thấy người ngoan vô cùng.
Em đang chuyên chí phượng hồng,
Em mong mình gắng kiên lòng vượt lên.
Bông Gòn đừng có làm Tiên,
Bông Gòn giờ cứ ở yên phàm trần.
Vui trong blog bao phần,
Thêm bao người quí, đang cần đọc thơ.
Bông Gòn đẹp cứ tựa mơ,
Bao chàng nhìn thấy, ngẩn ngơ ngắm Gòn.
Giống Tiên cái điểm xinh giòn,
Nhưng tài thơ phú, Tiên còn phải thua.
Thấy Gòn, người quí người ưa,
Có Gòn, đời nắng đời mưa vẫn lành.
Tươi xinh, sống lại chân tình,
Sớm hôm blog vui mình vui ta.
Nét cười rạng rỡ như hoa,
Nét người lại ngỡ Tiên sa về trần.
Ai quen, quí đặng muôn lần,
Ai yêu, nhớ đặng muôn phần tháng năm.
Nhớ nhà blog, ghé thăm,
Muốn Gòn càng tốt, càng chăm học hành.
Mai kia chí đặng nên thành,
Thêm yêu quí, nặng duyên mình với ta.
24 góp ý:
bác đại bàng trắng đã sửu sai sót
chị bông gòn rộng đường lượng thứ nha
Xin cảm ơn mọi người!
Buồn cười hai câu thơ của bác Trọng quá. Mà mai là bài về bác đấy!
Cảm ơn cả cái "lanh chanh" của TSBS nhé, cứ nghĩ hai từ này thấy vui vui.
Phương Nam làm thơ hay đó, cảm ơn bạn!
Utduy đồng chí ơi, về ĐBT thì mỗi bài là một chút rùi mà!
hay
-------
thơtôi
Đừng quên ông bác Đại Bành(Bàng)nhà ta
Có Gòn, đời nắng đời mưa vẫn lành.
Tươi xinh, sống lại chân tình,
Sớm hôm blog vui mình vui ta.
Sao Bông Gòn vẫn chưa bay đến nhìn.
Một vần thơ nặng ân tình,
Dù quen, dù lạ vẫn mình với ta.
Đại Bàng Trắng, lời thiết tha,
Nghĩa tình sâu nặng, duyên ta với mình.
Gởi góp ý mới
<< Trang chủ