
(Một người bạn trên ngoisaoblog)
Có ai đấu võ không nào?
Mi cho một cước là nhào ngã ngay.
(Đấy là người cỡ vừa tay,
Chứ là người lớn thì gay thật rồi!)
Võ Mi kể cũng chẳng tồi:
Thế sau là thế ngã ngồi... rất đau!
Mi Mi chả thích đánh nhau,
Thế nhưng mập xíu, phải mau tập tành.
Mẹ dạy, còn Bé thực hành,
Nếu không gầy bớt, thì đành thế thôi.
Mi mập vì mẹ khéo nuôi,
Giờ Mi khoẻ lắm, võ chơi cả ngày.
Mi Mi rất nữ tính này,
Mi dịu dàng lắm, cô rày vẫn khen.
Mỗi tội một tính đã quen:
Vui đâu chầu đấy, cứ khen là... ngồi.
Em thì mẹ đã trông rồi,
Còn Mi thì cứ đứng ngồi... tự trông.
Các “tồng chí” có tin không?
Mi mong mình lớn, thấu thông mọi bề.
Biết làm độ... mấy trăm nghề,
Thế nhưng nhớ nhé... hề hề... giỡn thôi.
Bi giờ mẹ mắng đến nơi...
Bé Mi chào nhé, đến chơi là mừng.
Văn nghệ, đừng có văn gừng,
Nếu chê Mi béo, coi chừng uýnh nghe!

8 góp ý:
Gởi góp ý mới
<< Trang chủ