(Ở ngay nơi công cộng, thấy một cô gái ra đòn chẳng thương tiếc với chàng trai, anh chàng chỉ tránh né và đỡ. Mọi người nhìn chẳng biết họ đùa hay thật, nhưng động tác của cô gái chắc không phải đùa. Cuối cùng thì họ lại lên xe, ôm eo chở nhau đi...)
Nam nhi nên phải nhún nhường?
Nữ nhi sao cứ hùng cường lắm thay?
Tức này, xả trút chưởng tay?
Giận này, xả cước đòn bay tới đầu?
Nam nhi cũng nể cước sầu,
Nam nhi lãnh chưởng cũng rầu ngấm thân.
Tránh tay thì dính đòn chân,
Muốn êm, dù có nhào thân, há chuồn!?
Ôi sao chàng lại nỡ buồn!?
Doạ nhau đôi chút (!), bay hồn đó sao?
Em mà chủ cước phi cao,
Anh nhè thẳng chỗ làm sao... mà đòn.
Em nào chê méo lựa tròn,
Anh mà phi trúng, em còn dám chi!?
Sao anh nhụt chí nam nhi?
Sao anh chẳng quyết mà phi trúng vào...?
Anh đừng giải thích ầm ào,
Em xoè chưởng, cước, chỗ nào hở ngay?
Anh chờn, chẳng dám ra tay?
Anh nhường, chẳng muốn đòn ngay miếng đòn?
Anh đang lo méo sợ tròn?
Anh đang không hứng ra đòn chiếm em?!
Nam gì mà chí bỏ quên?!
Nam gì mà thiếu lòng kiên... xuống đòn!?
Chiếm em, chiếm cả xác - hồn,
Khiến em điếng cả thân, còn mãi mong!
2 góp ý:
Nam gì mà thiếu lòng kiên... xuống đòn!?
Chiếm em, chiếm cả xác - hồn,
Khiến em điếng cả thân, còn mãi mong!
Gởi góp ý mới
<< Trang chủ