(Một người bạn trên ngoisaoblog)
Ví xinh tất chẳng thấy rồi,
Đau thương, tức bực, bồi hồi... cũng qua.
Nhớ người miền Bắc... chẳng ra?
Lòng vui nán lại cùng ba bốn... chàng?
Bambi... khối kẻ xếp hàng,
Bambi... khối kẻ mơ màng ngó theo.
Hết buồn là đến vui reo,
Bắc, Nam – đi, ở chẳng neo rối lòng.
Yêu người, rộn rã tim hồng?
Ghét người, tình vẫn trong lòng chẳng phai?
Sẽ về miền Bắc nay mai?
Sẽ về cùng với Nửa Hai ngóng mình?
Bây giờ đành giấu nhẹm tình?
Bây giờ nào dám xưng mình với ta?!
Dẫu ngàn dặm cũng chẳng xa,
Dẫu ngàn lời cũng chẳng qua chữ... tình.
Mẹ, cha không thúc giục mình,
Đời vui phơi phới, xuân tình hãy vui.
Biết đời, chẳng dám rong chơi,
Biết người, chẳng dám nào lơi chữ tình.
Trong ai khắc đậm tên mình?
Trong ai đã đượm yên bình chữ... Bi?
Ngẫm lòng chẳng rõ ai si?
Nghĩ lời chẳng rõ rồi khi có thề...?
Trước tiên, thôi hãy bạn bè,
Tiếp sau, sau nữa..., ai về... với ai?!
8 góp ý:
Vui và lãng mạn quá hen.... Chúc anh ĐBT ngày càng tiến tới nha. Xem thông tin thấy anh còn độc thân? mau mau rước một nàng về dinh đi chứ, cứ nhởn nhơ hoài coi chừng có người bắt cóc đấy.
Gởi góp ý mới
<< Trang chủ