(Từ 01-01-2008, CP cấm lưu hành tất cả các loại
xe công nông, xe ba bánh, xe bốn bánh tự chế,...)
Công nông ơi hỡi công nông!
Bây giờ còn chỗ mà ngông khắp đường?
An toàn từng đã coi thường,
Đô thành, làng xóm bao nhường công nông?!
Đông người mà phóng tựa không,
Căn đường mà ngỡ tựa tông... cán người!
Biết nay... gian khó ở đời,
Có công nông giúp bao người toan lo.
Thôi thì tạm có cơm no,
Thôi thì trẻ cũng được lo học hành.
Phóng công nông chẳng yên lành,
Thế nhưng vốn ít nên đành... công nông!
Xe đẹp, nào lẽ chẳng mong?
Xe bền, nào lẽ lại không muốn dùng?
Khốn thay, số phận khó cùng,
Thế nên sống tạm nay dùng... công nông!
Bây giờ dừng hết là xong...???
Biết rằng Nhà nước vì mong sự toàn.
Khắp nơi, mấy vạn mấy ngàn...
Vắng công nông sẽ thông làn lối đi.
Nhưng tình người há đảo suy?
Mong rồi Nhà nước bàn ghi chút này:
Chăm sao ý vẹn tâm đầy,
Lo sao ấm thuận đêm ngày lòng dân.
An toàn là tốt mọi phân,
An toàn là giúp gìn nhân giữ mình.
Cấm công nông, thuận lý tình,
Cũng mong ai sẽ mang lành đến dân!
Dẫu thực hiện khó mười phân,
Tình ngay, lý hợp là dân sẽ đồng!
An toàn, nhà-nước lợi cùng,
An toàn, người sẽ chung lòng chấp nghiêm!
5 góp ý:
Ra đường sợ nhất công nông
Về nhà sợ nhất vợ không nói gì
Từ nay công nông ra đi
Vợ thì ở lại sợ thì cũng chiu (chịu)
Tuy là nói vậy, thiệt ra
Tội nghiệp mấy bác nhà ta chứ nào
Công nông chạy ẩu dường nào,
Cũng còn các bác ra vào giúp dân
Ví dụ các bác công dân,
Đẩy xe ba bánh mưu thân hàng ngày!
Bây giờ nào nói thiệt ngay
Vệ sinh đường phố lúc này cũng lo
Chị lao công đêm lo quét rác
Cũng đẩy từ chiếc xe rác "ba chân!"
Bởi vậy cuộc sống thân nhân
Nhờ xe ấy cả biết ra sao thế nào!?
Gởi góp ý mới
<< Trang chủ