Bài 73. NỖI ĐAU MỘT DÒNG SÔNG
Không còn nữa đâu, dẫu một chút hình hài
Ơi dòng sông tuổi thơ, nơi ta từng tắm mát
Đâu rồi, những trưa hè nồm nam, rười rượi
Con sóng biếc xanh…lấp lánh quẫy chân cầu…
Lưới rách rồi, con cá cũng chẳng còn đâu
Cha mẹ bỏ câu, bỏ chài, bỏ bến…
Em gom những gì (tuổi thơ chưa hề biết!) ?
Lênh đênh rác…lênh đênh khúc sông đời…
Hãy trả lại dòng sông tuổi thơ cho tôi…
Hãy trả lại dòng sông tuổi thơ cho em
Và hãy trả lại dòng sông tuổi thơ cho các bạn…
Hãy hành động,
Dẫu bây giờ đã muộn
Hãy hành động
Dẫu bây giờ, nhãn tiền giá phải trả
Chẳng giản đơn đâu và cũng chẳng rẻ chút nào…
Nhưng như thế, vẫn còn hơn rất nhiều,
Nếu không, tương lai của con cháu ta
Sẽ vĩnh viễn như một dòng sông chết…
Ôi quê hương, thêm một nỗi đau tuổi thơ !
Hà Nội, 06/06/2007
Kiều Anh Hương

11 Góp ý:
Anh lại làm em nhớ quê hương em quá- Quê hương em cũng có một dòng sông; Mai phải về thui, kẻo mọi người lại ném rác lấp kín bây chừ !!
Cảm ơn anh !
Em gom những gì (tuổi thơ chưa hề biết!) ?
Lênh đênh rác…lênh đênh khúc sông đời…"
Mỗi tối,
Khi tôi đi vứt rác
Con sông Tô lịch trước cửa nhà tôi
Cũng ngập ngụa rác...
Giữa Hà Nội mà còn như thế
Thì ta cũng đành bó tay chấm com !
"SÔNG KIA RÀY ĐÃ NÊN ĐỒNG. ..
BẠN Ạ, CÓ ĐƯỢC THÌ PHẢI CÓ MẤT CHỨ, VẪN BIẾT RẰNG CÁI MẤT LÀ LỚN HƠN, GIÁ TRỊ HƠN, NHƯNG BIẾT LÀM SAO ĐƯỢC, VÌ RẤT NHIỀU LÍ DO, DÀNH CHO BẠN SUY NGẪMNHA!
Gởi góp ý mới
<< Trở về